Xa rồi bỗng nhớ mông lung
Nhớ
cô chủ quán má hồng mắt đen.
Nhớ mùi rau đắng nhà em
Chút
xa, chút lạ, chút quen, chút gần...
Lao xao nắng dệt đường xuân
Thăm người thăm cảnh Long An
Thăm
cô quán cháo dịu dàng dễ thương
Thăm qua rau đắng sau vườn
Xem
cô chủ có ươm thêm liếp nào?
Ta về theo lớp ít lâu
Màn
rau đắng biển kết bàu bạn chơi
Thương rau đắng ruộng lẻ loi
Nhờ
cô chủ quán làm người... Mối mai...
Tân An, 4/2018
PHẠM
XUÂN KHU

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét