Ngày xưa, có anh học trò nọ, học giỏi mà
cũng khá... mê gái. Trên đường đến trường, hàng ngày anh đều phải đi qua chợ.
Trong chợ, có cô hàng bán trầu cau rất xinh đẹp, làm chàng mê mẩn. Không biết
tán tỉnh ra làm sao, anh chàng đành phải nhờ ông thầy đồ làm cho bài thơ để
“tán” cô hàng bán cau. Nhận tiền “boa” rồi, thầy đồ ứng khẩu:
Hỏi
cau, ai bán tiếng nghe rao?
Tốt
vóc, mà trong biết thế nào?
Giấu
để trong buồng e đóng đục
Bày
ra trước mặt thấy ngon dao.
Quyết
mua nên phải xem từ chũm
Có
bán thì cho thử cái mào!
Chuốt
ngót của mình ai dám chắc
Biết
lòng biết ruột xỉa tiền trao....
Nhờ có bài thơ ấy mà anh học trò “cưa đổ”
được cô hàng bán trầu cau. Nghe nói, một thời gian sau họ nên duyên vợ chồng.
Thế mới biết sức mạnh của thơ là số Một. Nghe đâu, sau này cũng có mấy người họa
bài thơ này, chưa rõ các bài họa ấy ra sao, xin mời các thi sĩ thời nay cùng
vui họa...
PHẠM
XUÂN KHU

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét